Anh em mê bóng đá Anh chắc hẳn quen mặt với những sân vận động hoành tráng ở Premier League, nhưng có bao giờ tò mò về những viên ngọc ẩn mình ở các giải đấu cấp thấp chưa? Hôm nay, nhandinhonline.com sẽ cùng anh em “đột nhập” vào Sân Queen Elizabeth II, một cái tên nghe có vẻ hoàng gia nhưng lại là “ngôi nhà” hết sức bình dân và đặc biệt của Enfield Town FC – câu lạc bộ đầu tiên ở xứ sở sương mù được chính người hâm mộ làm chủ! Nghe là thấy chất rồi đúng không? Cùng xem sân bóng này có gì hay ho nhé!
Lịch sử hào hùng của Queen Elizabeth II Stadium: Từ đường chạy điền kinh đến thánh địa bóng đá
Nói về cái sân này, lịch sử của nó cũng lằng nhằng ra phết chứ chẳng chơi. Việc xây dựng sân Queen Elizabeth II bắt đầu từ tận năm 1939 với mục đích ban đầu là một trung tâm điền kinh. Ấy vậy mà, chiến tranh thế giới thứ nhất bùng nổ, mọi thứ đình trệ, mãi đến năm 1953 mới xong xuôi đâu đó. Tên gọi Queen Elizabeth II Stadium chính thức được đặt vào năm 1977, nhân dịp Nữ hoàng Elizabeth Đệ Nhị kỷ niệm Ngân Khánh. Nghe thế đủ biết cái sân này cũng tầm cỡ, từng chứng kiến những huyền thoại điền kinh như Sebastian Coe, Daley Thompson hay Linford Christie tập luyện và giành danh hiệu.
Thế nhưng, thời gian không chừa một ai, đến năm 2008, sân này xuống cấp thảm hại. May mắn thay, đúng lúc đó, Enfield Town FC xuất hiện như một vị cứu tinh. Đội bóng này, sau nhiều năm phải “ở nhờ” sân của Brimsdown Rovers, đã quyết định dọn về đây, bỏ công sức và tiền bạc ra để tân trang lại. Mãi đến năm 2011, họ mới chính thức chuyển về, biến sân điền kinh này thành một thánh địa bóng đá thực thụ. Kể từ đó, sân Queen Elizabeth II không chỉ tổ chức các trận đấu địa phương mà còn được dùng cho một số trận đấu quốc tế nữa đấy.
Toàn cảnh Sân Queen Elizabeth II – Biểu tượng của Enfield Town FC
Enfield Town FC: Chuyện cổ tích của đội bóng ‘do fan sở hữu’
Cái độc đáo của Enfield Town FC không chỉ nằm ở “ngôi nhà” của họ, mà còn ở chính cái mác “câu lạc bộ đầu tiên ở Anh được fan sở hữu”. Nghe có vẻ điên rồ nhưng là thật đấy! Đội bóng này được thành lập năm 2001, khi một nhóm cổ động viên của đội bóng cũ Enfield cảm thấy giới chủ không còn đặt lợi ích của CLB lên hàng đầu nữa. Thế là họ “đập đi xây lại”, lập ra một đội bóng mới tinh tươm, do chính người hâm mộ góp vốn và điều hành.
Khi mới ra đời, Enfield Town FC phải bắt đầu từ giải Essex Senior League, kém tận ba hạng so với Isthmian League Premier Division mà Enfield cũ đang chơi. Từ một đội bóng non trẻ, bằng tinh thần đoàn kết và sự ủng hộ hết mình của cộng đồng, Enfield Town đã từng bước, từng bước vượt qua các hạng đấu. Cứ thế lầm lũi thăng hạng, đến mùa giải 2024-2025, họ đã góp mặt ở National League South. Đây thực sự là một câu chuyện cổ tích trong lòng bóng đá Anh cấp thấp, minh chứng cho sức mạnh của tình yêu và sự gắn kết từ người hâm mộ!
“Con số biết nói”: Thống kê đáng chú ý về QE2 và Enfield Town FC
Để anh em dễ hình dung hơn, đây là vài con số “biết nói” về sân Queen Elizabeth II và đội bóng Enfield Town FC:
Thống kê Sân Queen Elizabeth II | |
---|---|
Năm khánh thành | 1952 |
Sức chứa | 2500 |
Lượng khán giả trung bình | 600 |
Kỷ lục khán giả | 2225 (Enfield Town gặp Wingate & Finchley, 01/05/2024) |
Kích thước sân | 101 x 64 mét |
Biệt danh | The QE2 |
Tên cũ | Enfield Athletics Stadium |
Chủ sở hữu | Hội đồng Enfield |
Các CLB từng thi đấu | Enfield Town, Enfield and Haringey, London Skolars, Enfield Borough, New Salamis |
Trận đấu đầu tiên của Enfield Town | Enfield Town gặp Harefield United (09/11/2011) |
Thống kê Enfield Town FC | |
---|---|
Năm thành lập | 2001 |
Biệt danh | Towners |
Linh vật | Ted the Townsman |
Đối thủ chính | Enfield, Wingate & Finchley |
Các sân cũ | Goldsdown Road, Cheshunt Stadium |
Màu áo | Trắng & Xanh (Sân nhà) / Xanh da trời (Sân khách) / Tím (Áo đấu thứ ba) |
Sân tập | Donkey Lane |
Nhà tài trợ áo | Powerday (sân nhà) Future (sân khách) |
Chủ sở hữu đội | Fan-Owned (Người hâm mộ sở hữu) |
Cầu thủ ghi bàn kỷ lục | Liam Hope (108 bàn) |
Cầu thủ ra sân kỷ lục | Rudi Hall |
Thăm quan “nhà” Enfield Town: Sơ đồ và góc nhìn chân thực
Sân Queen Elizabeth II được thiết kế khá đơn giản nhưng đầy đủ công năng. “Trái tim” của sân là Main Pavilion, được hoàn thành vào năm 1953, kiêm luôn nhà câu lạc bộ, khán đài chính và phòng thay đồ. Đối diện Main Pavilion là một khán đài nhỏ hơn, cũng có ghế ngồi. Ngoài ra, sân còn có hai khu vực khán đài đứng có mái che, đảm bảo cho các fan hâm mộ cuồng nhiệt nhất cũng không sợ mưa gió.
Đây là một sân bóng “kiểu Anh” đúng nghĩa, gần gũi và tạo cảm giác như một phần của cộng đồng. Anh em có thể đứng sát đường biên, nghe rõ tiếng cầu thủ hô hào, cảm nhận từng pha bóng. Đúng chất bóng đá cấp thấp, nơi mọi thứ chân thật và nguyên bản nhất.
Khu vực dugout tại Sân Queen Elizabeth II – Nơi ban huấn luyện Enfield Town FC chỉ đạo
Góc nhìn từ khán đài Sân Queen Elizabeth II – Trải nghiệm xem bóng đá cấp thấp Anh
Khu vực khán đài có ghế ngồi tại Sân Queen Elizabeth II – Nơi cổ động viên Enfield Town FC tụ họp
Sơ đồ chỗ ngồi Sân Queen Elizabeth II – Hướng dẫn khu vực khán đài tại sân nhà Enfield Town FC
Thẻ thông hành đến trận đấu: Giá vé và cách mua vé Enfield Town FC
Muốn trải nghiệm không khí bóng đá cấp thấp Anh với Enfield Town FC? Giá vé khá “hạt dẻ” đấy anh em. Đây là bảng giá vé mùa giải 2023-2024 để tham khảo:
- Người lớn: £12
- Người có ưu đãi (người khuyết tật, trên 65 tuổi có ID hợp lệ): £8
- Dưới 21 tuổi: £8
- Dưới 16 tuổi: £2
Nếu anh em muốn chuyển từ khu vực đứng sang khu vực có ghế ngồi, chỉ cần bỏ thêm £2 thôi. Rất tiện lợi và linh hoạt phải không nào?
Mua vé cũng đơn giản thôi, không cầu kỳ như các đội Premier League đâu. Các câu lạc bộ giải dưới ở Anh đều rất chú trọng website của mình để thu hút người hâm mộ, và Enfield Town cũng không ngoại lệ. Anh em có thể lên trang web chính thức của họ để tìm hiểu thông tin và mua vé. Hoặc nếu muốn tiện lợi hơn, cứ đến thẳng sân vào ngày có trận đấu, mua vé trực tiếp tại quầy cũng được, thoải mái!
Hành trình “hành quân” đến Queen Elizabeth II: Hướng dẫn chi tiết cho fan
Đến Queen Elizabeth II Stadium không hề khó, dù anh em đi bằng phương tiện gì. Sân nằm ở vùng ngoại ô London, nên hệ thống giao thông khá thuận tiện.
- Tàu hỏa: Có tới ba ga tàu gần sân là Enfield Town, Brimsdown và Southbury. Tùy điểm xuất phát mà anh em chọn ga gần nhất nhé.
- Xe buýt: Nếu đi tàu đến Brimsdown, anh em có thể bắt tuyến 191 để đến gần sân. Ngoài ra, các tuyến 217, 307, 317, 617, 629 và W10 cũng đều có điểm dừng gần sân đấy.
- Ô tô: Từ M25, anh em ra ở Junction 10, đi về hướng London. Sau đó rẽ phải vào Caterhatch Lane, để ý quán Halfway House pub, đường Donkey Lane (nơi sân tọa lạc) là ngõ rẽ trái đầu tiên sau quán pub đó. Nếu đi từ trung tâm London, cứ theo North Circular đến A10 rồi làm theo hướng dẫn trên.
- Máy bay: Vì sân nằm ở ngoại ô London, anh em có thể chọn bất kỳ sân bay nào phục vụ London đều ổn. London City Airport là gần nhất (khoảng 12 dặm), tiếp đó là London Stansted và London Luton (khoảng 20 dặm). Heathrow thì xa hơn chút (23 dặm), còn Gatwick là xa nhất (36 dặm). Cứ lựa sân bay nào tiện nhất cho chuyến đi của mình.
- Taxi: Taxi ở London thì nhiều vô kể, nhưng giá cả không phải lúc nào cũng “mềm”. Tùy vào ga tàu anh em đến mà giá có thể lên tới £10 cho quãng đường gần nhất.
Về chỗ đỗ xe, sân Queen Elizabeth II có bãi đỗ xe công cộng ngay gần Donkey Lane, hoạt động theo nguyên tắc “ai đến trước được trước”. Anh em nào có thẻ khuyết tật thì có thể tìm các vị trí đỗ xe chuyên dụng ở cuối bãi, gần sân hơn.
“Trước trận làm vài chén”: Các quán pub quen thuộc gần Queen Elizabeth II Stadium
Đi xem bóng đá mà không ghé pub “làm vài chén” thì còn gì là chất Anh em nhỉ? Gần sân Queen Elizabeth II có vài quán pub khá ổn để anh em “khởi động” trước trận:
The Sporting Green (129 Hertford Road, Enfield, EN3 5JF): Quán này đúng kiểu pub bình dân, không cầu kỳ. Có bàn bi-a cho ai thích vận động, và ti tỉ màn hình TV để xem thể thao. Không khí khá sôi động, thỉnh thoảng còn có karaoke nữa đấy. Muốn “nhậu” đơn giản trước trận thì đây là lựa chọn hợp lý.
O’Neill’s Enfield (5 The Town, Enfield, Greater London, EN2 6LE): O’Neill’s thì quen thuộc rồi, một chuỗi pub lớn nên anh em biết chắc mình sẽ nhận được gì. Rất nhiều màn hình chiếu thể thao, từ Sky Sports đến TNT Sport. Không khí thường rất náo nhiệt, nếu muốn có chỗ ngồi thì nên đến sớm. Đồ uống thì đa dạng, từ bia, ale đến các loại nước giải khát, và có cả đồ ăn nhẹ nữa.
Sun & Woolpack (640 Hertford Road, Enfield, EN3 6LZ): Quán này đậm chất pub địa phương, rất thân thiện và đồ ăn ngon lành. Thỉnh thoảng có nhạc sống, karaoke và cũng có nhiều TV để xem bóng đá. Đặc biệt, nếu đến vào Chủ Nhật, anh em nhất định phải thử món thịt quay (roast) của họ, đảm bảo ngon bá cháy!
Thế nên, đừng nghĩ bóng đá Anh chỉ có Premier League hay những sân vận động tiền tỷ. Ở những giải đấu cấp thấp như của Enfield Town FC, anh em sẽ tìm thấy một tinh thần bóng đá rất khác, rất đời thường và gần gũi.
Nhìn chung, sân Queen Elizabeth II và câu chuyện về Enfield Town FC là một minh chứng hùng hồn cho thấy bóng đá không chỉ là những ngôi sao, những hợp đồng bạc tỷ, mà còn là đam mê, là sự gắn kết cộng đồng và là câu chuyện về những người hâm mộ đứng lên làm chủ số phận của đội bóng mình yêu. Anh em nghĩ sao về mô hình “fan-owned” này? Liệu đây có phải là tương lai của bóng đá, đặc biệt ở các giải đấu cấp thấp, nơi tình yêu còn nguyên bản nhất? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn nhé!