Anh em “tín đồ” túc cầu giáo chắc hẳn đã quá quen với những thánh địa lẫy lừng như Old Trafford, Anfield hay Emirates rồi phải không? Nhưng hôm nay, cho phép tôi kéo anh em ra khỏi ánh đèn sân khấu chói lọi để ghé thăm một góc khuất, một sân bóng “bình dân” hơn nhiều, nơi trái bóng vẫn lăn đầy đam mê và những câu chuyện về tình yêu bóng đá vẫn được kể mỗi cuối tuần. Đó chính là sân Park View Road, ngôi nhà chung của Welling United, một cái tên có thể lạ lẫm với nhiều người, nhưng lại mang trong mình cả một bề dày lịch sử và những thăng trầm của bóng đá Anh “hạng lông”.
Thường thì các sân bóng sẽ được đặt tên theo khu vực hay một cái gì đó gần kề, nhưng cái tên Park View Road thì hơi “dị” một chút, nó lấy từ một đoạn của con đường A207 ở Welling. Nghe là thấy lạ rồi đúng không? Sân này còn cổ hơn cả Welling United hay đội tiền thân của họ là Bexley United nữa cơ. Ra đời đâu đó năm 1925, Park View Road đã phải hứng chịu đủ thứ, từ bom đạn Thế chiến thứ hai cho đến bao nhiêu lần sửa sang, nâng cấp để có được hình hài như ngày nay. À mà nói đến đây, phải kể luôn là sân này không chỉ là nhà của mỗi Welling United đâu nhé, từ năm 1999 đến giờ, Park View Road còn là mái ấm chung của Welling United và Erith & Belvedere nữa đó. Thôi thì “nhà” có thêm bạn, thêm vui! Nhưng nói gì thì nói, chúng ta vẫn quan tâm nhất đến Welling United, đội “lão làng” hơn, được thành lập từ năm 1963 bởi một cựu cầu thủ chuyên nghiệp tên là Syd Hobbins. Khởi điểm chỉ là một đội U15 chơi ở giải Eltham & District Sunday League, đá trên sân công viên mấy mùa đầu, đến năm 1976 thì Welling United mới chính thức có tư cách đội bóng chuyên nghiệp, tham gia London Spartan League. Đúng là một hành trình từ “cỏ” lên “chuyên” đấy anh em ạ!
Sân Park View Road nhìn từ xa, cổng chính
“Góc thống kê” tại Park View Road và Welling United
Giờ thì, hãy cùng nhìn vào mấy con số khô khan nhưng lại kể được kha khá chuyện về sân Park View Road và Welling United nhé, kiểu như mình đang “check kèo” ở quán rượu vậy.
Thống kê Park View Road | |
---|---|
Năm mở cửa | 1920 |
Sức chứa | 4500 |
Số khán giả trung bình | 713 |
Kỷ lục khán giả | 4098 (Welling United vs Gillingham (22/11/1989)) |
Kích thước sân | 101 x 64 mét vuông (6464m2) |
Chủ sở hữu | Hội đồng Bexley |
Nhà tài trợ tên sân | J Hearnden Skip Hire |
Các CLB từng là chủ nhà | Bexleyheath & Welling FC, Welling United, Erith & Belvedere FC |
Thống kê Welling United | |
---|---|
Năm thành lập | 1977 |
Biệt danh | The Wings (Những đôi cánh) |
Linh vật | Wingy |
Đối thủ | Dartford, Bromley, Ebbsfleet United |
Sân vận động cũ | Khu thể thao cộng đồng ở Butterfly Lane, Eltham |
Trang phục | Đỏ (sân nhà) / Xanh (sân khách) |
Sân tập | Baldon Sports Ground |
Nhà tài trợ áo đấu | A2B Carriers Limited |
Chủ sở hữu đội | Jerry Dolke và Howard Prosser |
Chân sút kỷ lục | Gary Abbott (241 bàn) |
Cầu thủ ra sân kỷ lục | Nigel Ransom |
Đấy, nhìn vào đây là thấy sân này cũng có “số má” ra phết, sức chứa 4500 chỗ mà kỷ lục khán giả gần 4100 người, chứng tỏ trận đó phải “nóng” lắm mới kéo được từng ấy ông đến xem! Còn Welling United, The Wings, với Gary Abbott là chân sút huyền thoại 241 bàn, đúng là một “sát thủ vòng cấm” mà bao đội bóng lớn cũng phải mơ ước.
“Điểm mặt” các khán đài và “chỗ ngồi lý tưởng”
Sân Park View Road được Welling United và Erith & Belvedere cùng dùng chung, nên nó có một cái nét gì đó khá “lạ” và đặc trưng.
Một bên sân là khán đài chính có mái che của Welling, ghế màu đỏ cho đúng với màu áo của đội bóng. Đối diện trực tiếp là một khán đài nhỏ hơn, cũng có mái che, nhưng ghế màu xanh và trắng, y chang màu áo của Erith & Belvedere. Đúng kiểu “chia phe” rõ ràng trên khán đài luôn.
Phần còn lại của sân thì “mở toang”, không có mái che, chỉ có những hàng rào để anh em dựa vào mà xem, hoặc là khu vực khán đài đứng truyền thống phía sau một khung thành. Kiểu này thì chuẩn “quán rượu” luôn rồi, đứng xem cho nó máu, mưa thì chịu khó đội mũ vậy.
Khu vực khán đài đứng truyền thống tại Park View Road
Góc nhìn toàn cảnh sân Park View Road từ khán đài
Khán đài chính của Welling United tại Park View Road với ghế đỏ
“Mua vé xem Welling United: Dễ như ra quán nước”
Muốn xem Welling United đá thì quan trọng nhất là “tuổi tác” của anh em đấy. Đây là giá vé mùa giải 2023-2024, anh em tham khảo nhé:
- Người lớn: £15
- Người cao tuổi / Sinh viên: £10
- Lực lượng cảnh sát/cứu hỏa/quân đội: £10
- Dưới 16 tuổi: £7
- Dưới 11 tuổi: Miễn phí
À mà mấy trận Cup hay giao hữu thì giá vé có thể thay đổi nha. Nếu anh em thuộc diện được giảm giá (người già, sinh viên, lực lượng vũ trang), nhớ mang theo giấy tờ chứng minh nha, không là “xôi hỏng bỏng không” đó!
Vậy mua vé ở đâu? Đơn giản thôi. Anh em cứ ghé trang web “xịn sò” của câu lạc bộ mà đặt. Các đội bóng hạng dưới giờ cũng biết cách chiều lòng giới trẻ bằng việc đầu tư website lắm. Hoặc nếu anh em nào không rành công nghệ, ngại bấm bấm thì cứ ra thẳng quầy vé ở cửa sân mà mua, “cơm nguội” cũng có luôn!
“Đường đến Park View Road: Khó dễ tùy túi tiền”
Đến Park View Road xem Welling United thì có nhiều cách lắm, tùy vào “túi tiền” và sở thích của anh em thôi.
- Tàu hỏa: Ga Welling là ga gần nhất với sân Park View Road. Tàu từ London Victoria và London Charing Cross đều có chuyến đến đây. Từ ga đến sân thì mất khoảng 15-20 phút đi bộ, tùy tốc độ “của anh em” nhé. Tính toán kỹ nếu không muốn “lết” đến sân khi trận đấu sắp bắt đầu!
- Xe buýt: Nếu anh em có thẻ xe buýt hoặc thích đi lại tiết kiệm, thì các tuyến số 89, 486 và B16 đều đi qua sân. Cứ ra ga tàu bắt mấy tuyến này là đến nơi.
- Ô tô: Thời buổi này, nhiều anh em thích tự lái xe đến sân bóng đúng không? Nếu từ xa đến thì cứ đi M25 đến Junction 2, rồi rẽ vào A2 hướng về Trung tâm London. Xuống ở Danson Interchange rồi tìm biển chỉ dẫn đến sân. Trừ khi anh em đi từ Kent thì đường đi sẽ hơi khác một chút.
- Máy bay: Nghe có vẻ “sang chảnh” nhưng Welling nằm ở ngoại ô London nên anh em có vô vàn lựa chọn sân bay. Sân bay London City chỉ cách đó chưa đầy 4 dặm, còn Gatwick, Heathrow và Luton cũng đều rất tiện để di chuyển đến. Đến xem một trận bóng “non-league” bằng máy bay, đúng là “độc lạ Bình Dương” luôn!
- Taxi: Nếu 15-20 phút đi bộ từ ga tàu làm anh em “ngán”, thì cứ gọi taxi cho tiện. Giá dao động từ £10-£15 tùy tình hình giao thông. Cứ lên xe bật điều hòa cho mát mẻ, giữ sức cổ vũ.
“Tìm chỗ đậu xe: Kịch tính không kém trận đấu”
Một lưu ý nhỏ là ở sân không có bãi đậu xe riêng đâu anh em nhé. Mặc dù có nhiều chỗ đậu xe trên đường phố xung quanh, nhưng nhớ để ý các biển báo hạn chế đậu xe ở khu vực London nha. Tốt nhất là cứ tìm mấy bãi đậu xe ở trung tâm Welling cho an toàn, đỡ phải lo “dính phạt” rồi mất cả hứng xem bóng.
“Trước giờ G: Ghé đâu làm vài ly?”
Đã đi xem bóng đá “hạng lông” thì kiểu gì cũng phải ghé mấy quán pub truyền thống làm vài ly, ngồi bàn chuyện “trên trời dưới bể” đúng không anh em? Ở Welling cũng có mấy quán “chuẩn bài” lắm nè.
The Rose & Crown
- Địa chỉ: 15 Welling High Street, Welling, DA16 1TR
- Điện thoại: 020 8303 2726
Quán này gần London nên nhiều anh em có thể thích xem trước vài trận đấu “ngon” ở trung tâm thủ đô rồi mới vác xác ra đây. Nhưng nếu anh em muốn “làm nóng” ngay tại Welling thì Rose & Crown là một lựa chọn không tồi. Có cả chỗ ngồi ngoài trời nếu trời đẹp, thỉnh thoảng còn có nhạc sống nữa chứ! Dịch vụ thì “ấm áp, thân thiện”, đồ uống đa dạng, lại có cả mấy món “nhắm” ngon lành để lót dạ trước khi “quẩy” hết mình trên khán đài.
Guy Earl of Warwick
- Địa chỉ: Park View Road, Welling, DA16 1TB
- Điện thoại: 020 8303 7217
Anh em nào thích “lên đồng” với karaoke hay nhạc sống thì cứ canh đúng thời điểm mà ghé Guy Earl of Warwick nha. Nhưng tất nhiên, thứ mà chúng ta quan tâm nhất vẫn là bóng đá trực tiếp đúng không? Quán này có rất nhiều màn hình lớn, chiếu đủ các trận đang phát sóng. Thêm nữa, anh em có thể vừa nhâm nhi đồ uống, vừa “đánh chén” vài món ăn. Chả trách mà quán này lại đông khách đến vậy.
The Nags Head
- Địa chỉ: 37 Welling High Street, Welling, DA16 1TR
- Điện thoại: 020 8303 2477
Nags Head nằm khá gần trung tâm Welling và là một địa điểm tuyệt vời để xem bóng đá trực tiếp. Quán này thuộc chuỗi pub Greene King, mà Greene King thì thời gian gần đây rất chịu khó “lấy lòng” các fan bóng đá. Thế nên anh em cứ yên tâm là các trận đấu trên TNT Sport hay Sky Sports đều có ở đây. Hơn nữa, quán còn có cả bàn shuffleboard để anh em giải trí nữa đó, đúng là “một công đôi việc” luôn.
Vài dòng về Welling United: Từ đội nhí đến “Cánh chim” Conference
Khi Syd Hobbins thành lập Welling United Football Club, mục đích của ông chỉ đơn giản là tạo ra một sân chơi cho giới trẻ trong vùng. Nhưng mà người Việt mình có câu “Làm chơi ăn thật”, ấy thế mà cái sự “cạnh tranh” nó ngấm nhanh lắm anh em ạ. Có lẽ vì thế mà đội bóng này nhanh chóng trở thành một CLB “chuyên nghiệp” vào năm 1976. Chỉ sau một mùa giải ở cấp độ đó, giải đấu được tổ chức lại và Welling United “nghiễm nhiên” góp mặt ở Southern League Premier Division. Cứ thế, đội bóng cứ lên trình từng năm, và đỉnh điểm là mùa giải 1985-1986, họ giành chức vô địch, qua đó thăng hạng lên Football Conference (nay là National League) lần đầu tiên trong lịch sử.
Welling United trụ lại ở Conference được 14 mùa, chỉ hai lần kết thúc ở vị trí cao hơn thứ 11, nhưng bù lại, họ cũng có vài thành công ở các giải Cup. Đến năm 2000, một cú sốc ập đến khi họ bị xuống hạng, phải trở lại Southern League Premier Division. Nhưng rồi đến năm 2003, họ lại chơi đủ tốt để góp mặt ở Conference South mới thành lập. Họ ở đó 7 năm liền, nhưng đến năm 2010 thì lại suýt “bay màu” khi bị Cơ quan Thuế và Hải quan Anh (HMRC) ra lệnh đóng cửa. May mà các cổ động viên đã chung tay góp sức, trả hết nợ nần để cứu đội bóng. Đấy, anh em thấy không, một đội bóng “hạng lông” nó mong manh đến thế đấy, suýt chút nữa là không còn tồn tại rồi. Dù vậy, họ cũng có những thành công tương đối trong nhiều năm qua, bao gồm việc vô địch Kent Senior Cup.
Lịch sử sân Park View Road: Sân cũ, chuyện mới
Hiện tại, sân Park View Road còn có tên gọi khác là J Hearnden Skip Hire Community Stadium do có nhà tài trợ. Đây là sân nhà của Welling United kể từ năm 1977. Trước đó, đây là nơi Bexley United thi đấu, nhưng CLB đó đã “ngủm củ tỏi” vào năm 1976 và Welling United chuyển đến một năm sau đó. Từ việc đá trên sân thể thao cộng đồng ở Butterly Lane, Eltham, việc chuyển đến một sân bóng “chuẩn chỉnh” như Park View Road là một bước tiến lớn cho CLB. Bản thân sân này đã có bóng đá thi đấu dưới một hình thức nào đó từ những năm 1920, với một khán đài lớn được xây dựng để phục vụ người hâm mộ vào cuối thập kỷ tiếp theo.
Trong Thế chiến thứ hai, các máy bay ném bom của Đức trên đường đến London đã gây ra một số thiệt hại cho sân vận động, khiến nó bị bỏ hoang trong nhiều năm. Sau đó, một chiến dịch đã được phát động để tái thành lập Bexleyheath & Welling FC, thu hút hơn 2.000 khán giả đến sân. Anh em có thể tưởng tượng, đã có vô số cải tiến được thực hiện tại sân vận động trong những năm qua. Một phần trong số đó được thúc đẩy bởi sự xuất hiện của Erith & Belvedere FC, đội bóng đã bán khu đất sân cũ của họ sau khi khán đài chính bị cháy rụi. Họ đã sử dụng một phần số tiền đó để tài trợ cho các cải tiến tại Park View Road, nơi trụ sở của họ sẽ được đặt. Đúng là “tái ông thất mã” có khi lại thành “tái ông đắc mã” đấy anh em ạ!
Lời kết: Vinh quang không chỉ thuộc về “ông lớn”
Vậy đấy, Park View Road không phải là Wembley hay Old Trafford, nhưng nó là một phần không thể thiếu của bóng đá Anh, nơi những câu chuyện về sự kiên cường, tình yêu bóng đá thuần túy vẫn được viết tiếp mỗi tuần. Welling United và sân nhà Park View Road chính là minh chứng cho việc bóng đá không chỉ có Premier League hào nhoáng, mà còn có cả những giải đấu “hạng lông” với giá trị và câu chuyện rất riêng.
Anh em nghĩ sao về những CLB “nhỏ nhưng có võ” như Welling United? Hay anh em có kỷ niệm nào với các trận đấu ở giải Non-League không? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn ở phần bình luận bên dưới nhé!